sẽ mãi chẳng bao giờ nó đến được... phố đầy sương, và trời mù mưa

ngồi cho yên, cho vững chãi

ngồi cho yên, cho vững chãi
an định

Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2009

nhớ nhà

tối tối, tôi hay ra ban công, đứng ngắm những dòng người qua lại, những mái lều xanh đỏ của chợ đêm Bến Thành.... buồn và nhớ nhà vô hạn !

Không có nhận xét nào: